Bên trong não, hành động dự đoán là một bài tập tập
trung, một sự chuẩn bị thần kinh truyền tải thông tin quan trọng về thị giác,
thính giác hoặc xúc giác về những gì sẽ đến.
Giờ đây, nghiên cứu về não ở trẻ em từ 6 đến 8 tuổi
của Viện Khoa học & Khoa học não thuộc Đại học Washington cùng với Đại học
Temple không chỉ cho thấy kỳ vọng này trong thời gian thực, mà còn cho thấy việc
dự đoán còn liên quan đến các kỹ năng điều hành ra sao.
Một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Khoa học
thần kinh nhận thức phát triển kiểm tra những gì xảy ra trong não trẻ em khi
chúng dự đoán việc được nắm tay và cho thấy hoạt động não này liên quan với chức
năng điều hành mà trẻ thể hiện trong các nhiệm vụ tinh thần khác. Khả năng dự
đoán cũng chỉ ra khả năng tập trung.
"Dự đoán là điều khiến chúng ta không bị sốc và ngạc
nhiên bởi thế giới", Andrew Meltzoff, giáo sư tâm lý học và đồng giám đốc của
I-LABS, nói.
"Chúng ta không thể chỉ phản ứng khi có chuyện gì
xảy ra; chúng ta cần lường trước những gì sẽ xảy ra. Trong thế giới thực, chúng
ta không chỉ sống ở hiện tại; chúng ta sống một phần trong tương lai."
Trong khi nghiên cứu khác kiểm tra xem trẻ em và
người lớn dự đoán điều gì họ sẽ thấy, thì không có nghiên cứu nào được thực hiện
dựa trên sự mong đợi của trẻ em, hoặc vai trò của việc đo lường các kỹ năng điều
hành của trẻ em, Staci Weiss, một đồng tác giả nghiên cứu cho biết. Các nghiên
cứu khác cũng cho thấy các kỹ năng điều hành của trẻ em ở khoảng 6 tuổi tương
quan với kết quả học tập của trẻ em.
"Chức năng điều hành" là một thuật ngữ bao gồm các
kỹ năng khác nhau cần thiết để tổ chức thông tin và kiểm soát hành vi của chính
mình. Sự chú ý có chọn lọc - khả năng tập trung vào một ý nghĩ hoặc nhiệm vụ cụ
thể - là một kỹ năng chức năng điều hành liên quan trực tiếp đến dự đoán, bởi vì
nó liên quan đến việc biết những gì mong đợi của một sự kiện, dù nhỏ và cách
phản ứng nó
Nghiên cứu mới có sự tham gia của 80 trẻ em, mỗi trẻ
em đội một chiếc mũ được trang bị các cảm biến đặc biệt đo hoạt động của não
bằng cách phát hiện các tín hiệu điện trên da đầu trẻ, một kỹ thuật không xâm
lấn được gọi là điện não đồ (EEG). Những người tham gia xem một màn hình, nơi
một mũi tên xuất hiện, chỉ sang trái hoặc phải. Ngồi với hai bàn tay dưới bàn
làm việc, những đứa trẻ được bảo rằng sẽ chạm vào ngón tay giữa của bàn tay khớp
với hướng mũi tên. Một thiết bị nhỏ giống như quả bóng bơm hơi gõ ngón tay chỉ
định khoảng một giây rưỡi sau khi hình ảnh của mũi tên xuất hiện. Cách cung cấp
cảm ứng này đã được sử dụng trong một số nghiên.
"Cảm giác giống như một cú chạm nhẹ vào ngón tay"
Marshall ghi chú "và nó không gây ra bất kỳ tiếng động nào, điều này rất quan
trọng để đảm bảo chúng tôi đang đo lường dự đoán về một cú chạm, chứ không phải
dự đoán về âm thanh."
Nghiên cứu này tập trung vào lần thứ hai trước khi
đứa trẻ được chạm vào - nhưng sau khi mũi tên chỉ ra bàn tay nào sẽ được gõ -
thời điểm dự đoán. Điện não đồ cho thấy hoạt động tăng cường đáng kể. Cụ thể, đã
có hoạt động đáng kể ở các điện cực vượt qua vỏ não somatosensory, nơi não xử lý
chạm vào cơ thể. Nói chung, khu vực đặc biệt này là một dải mô thần kinh chạy
giữa hai tai, trên đỉnh đầu. Một cú chạm vào tay phải tạo ra hoạt động thần kinh
ở bên trái vỏ não somatosensory, và một cú chạm vào tay trái tạo ra hoạt động ở
phía bên phải.
Sau thí nghiệm dự đoán, mỗi đứa trẻ đã tham gia bốn
hoạt động khác nhau; trong số đó, một hoạt động nối hình ảnh (đo tốc độ xử lý
chung); và hai hoạt động khác đặc biệt kiểm tra chức năng điều hành.
Kết quả cho thấy mối tương quan đáng kể giữa hoạt
động não xảy ra trong quá trình dự đoán cảm ứng và khả năng đáp ứng nhanh chóng
và chính xác của hai cách thức chức năng điều hành: sự chú ý có chọn lọc và phân
loại thẻ. Không có mối liên hệ nào được tìm thấy giữa hoạt động não dự đoán và
hai nhiệm vụ kiểm soát từ vựng hình ảnh hoặc tốc độ xử lý chung, cho thấy dự
đoán thần kinh có liên quan đến các kỹ năng nhận thức cụ thể, đặc biệt là những
hoạt động liên quan đến khả năng điều hành.
Các tác giả tin rằng đây là nghiên cứu đầu tiên tìm
hiểu về việc dự đoán được chạm tay ở trẻ em bằng các biện pháp não bộ, cũng như
tìm hiểu những khác biệt cá nhân trong phản ứng não của trẻ có dự đoán thành
công của trẻ trong các nhiệm vụ nhận thức khác hay không.
"Một trong những thành phần của chức năng điều hành
là khả năng định hướng và kiểm soát sự chú ý, điều này rất quan trọng trong thế
giới hiện đại, nơi chúng ta liên tục phải hoạt động bởi các kích thích và đa
nhiệm", Meltzoff nhận xét.
Tập ngồi thiền có thể là một cách tập luyện rất tốt,
vì nó rèn luyện khả năng tập trung.
Nghiên cứu cho thấy trẻ em sớm có thể sử dụng thông
tin từ môi trường để sàng lọc và tập trung sự chú ý vào các vùng cụ thể trên cơ
thể, Weiss cho biết thêm. "Thật thú vị khi biết rằng sự khác biệt cá nhân trong
việc chú ý đến cơ thể và đụng chạm có thể được đo trong não, và có thể ảnh hưởng
đến khả năng lập kế hoạch và tập trung của trẻ nhỏ. Các nghiên cứu trong tương
lai có thể giúp chúng tôi biết được liệu có thể đào tạo trẻ nhỏ cố tình tập
trung vào những gì trẻ cảm thấy hay không."
Thanh Vân (ScienceDaily)